
Đây là câu chuyện đạo
Về thiền sư Bàn Khuê
Mỗi lần ngài thuyết pháp
Rất đông đảo người nghe
Đại chúng đủ thứ cấp
Ngoài tăng sinh của ngài
Tăng sinh tông phái khác
Cũng đến ngồi lắng tai
Ngài không trích kinh sách
Hay biện luận xa vời
Từ tâm ngài lời giảng
Trực tiếp đến tâm người
Tiếng tăm ngài vang dội
Nên nhiều người tị hiềm
Trong đó có một vị
Thuộc tông phái Nhật Liên
Vị đó mất đệ tử
Nên quyết gặp thiền sư
Với dụng ý tranh luận
Để thâu lại môn đồ
Gặp ngài vị đó nói
“Này ông dạy thiền kia
Ai kính trọng ông chắc
Ông bảo gì cũng nghe”
“Nhưng đối với một kẻ
Không tôn kính như tôi
Ông làm sao có thể
Khiến cho tôi vâng lời”
“Được” ngài Bàn Khuê bảo
“Ông hãy lại gần đây”
Vị tăng đó tự đắc
Rẽ người bước đến ngay
“Hãy ngồi phía bên trái!”
Vị tăng đó làm theo
“Không, sang ngồi bên phải
Dễ nói chuyện hơn nhiều”
Vị tăng cao ngạo bước
Sang phía bên phải ngồi
Ngài nói “Ông thấy đó
Ông đang vâng lời tôi”
“Tôi nghĩ ông hiền đấy
Mời ông cứ ngồi đây
Tôi có ông là khách
Nghe buổi pháp thoại này”
Bắc Phong
(*) Thơ phóng tác và dịch từ truyện thiền Obedience trong Zen Flesh, Zen Bones do Paul Reps sưu tập.