
Ở bến sông làng nọ
Có một cô lái đò
Đẹp hoa nhường nguyệt thẹn
Khiến nhiều người ước mơ
Hôm ấy trên chuyến đò
Có một nhà sư trẻ
Ngồi ở cuối khoang thuyền
Trông an bình thư thái
Sau khi đò tới bến
Cô thu tiền từng người
Đến nhà sư cô lái
Đòi số tiền gấp đôi
Sư lộ vẻ ngạc nhiên
Cô lái đò giải thích
Tại thầy cứ liếc em
Nên phải trả cao giá
Lần sau cô thỏ thẻ
Đòi gấp ba số tiền
Vì thầy nhìn xuống nước
Để thấy bóng hình em
Nhà sư không than phiền
Trả tiền rồi cất bước
Nước sông trôi êm đềm
Lòng nhà sư gợn sóng
Lần đi đò kế tiếp
Sư nhắm mắt tham thiền
Cô nói thầy tơ tưởng
Nên đòi tiền gấp năm
Sư im lặng trả tiền
Về chùa lòng sám hối
Lạy Phật rồi tụng kinh
Nguyện không còn vướng mắc
Rồi đến chuyến đò khác
Cô lái không lấy tiền
Nói dù nhìn trực diện
Nhưng thầy chẳng động tâm
(*) Thơ phóng tác theo một truyện Phật Giáo.
Bắc Phong