
Ở làng quê Ấn Dộ
Có một vị Sa môn
Tu trong ngôi chùa nhỏ
Phật pháp rất tinh thông
Nhiều Phật tử xa gần
Thường đến chùa lễ Phật
Cùng với Thầy luận bàn
Giáo lý thực tâm đắc
Ngày kia nhóm Phật tử
Từ giã Thầy để đi
Hành hương các thánh địa
Thầy hỏi mục đích gì
Một người trong nhóm thưa
Được chiêm bái Phật tích
Sẽ tăng trưởng tín tâm
Giúp tu hành tinh tấn
Gật đầu Sa môn nói
Nếu được nhờ đoàn mang
Giùm tôi trái mướp đắng
Trên bước đường hành hương
Phật tích nào ghé thăm
Cũng cho mướp đảnh lễ
Giùm tôi có được không
Nhóm Phật tử hoan hỷ
Họ làm như Thầy dặn
Với tấm lòng chân thành
Cho mướp đắng lễ Phật
Ở các nơi viếng thăm
Sau chuyến đi hành hương
Họ đến chùa vui vẻ
Trao lại cho Sa môn
Mướp “đã đi lễ Phật”
Thầy chắp tay cảm tạ
Xong nhờ nấu nồi canh
Với chính trái mướp đó
Để cùng nhau ngồi ăn
Các Phật tử nấu xong
Họ mang bát canh mướp
Đến mời vị sa môn
Thầy nếm kêu kỳ lạ
Mọi người mặt bối rối
Có chuyện gì thưa Thầy
Sa môn nghiêm trang nói
Lạ quá trái mướp này
Được hành hương đó đây
Chùa nào cũng lễ bái
Mà chẳng chút đổi thay
Vẫn cứ đắng như cũ
Một Phật tử liền nói
Mướp vốn dĩ đắng mà
Làm sao đổi bản chất
Dù lễ Phật Thích Ca
Cũng vậy theo ý tôi
Nếu không đổi tập khí
Dù lễ Phật nhiều nơi
Các đạo hữu cũng thế
Đi hành hương thánh địa
Chẳng có ý nghĩa gì
Nếu về các đạo hữu
Vẫn đầy tham sân si
Niềm tin Đức Cồ Đàm
Chỉ thực sự sâu sắc
Khi các vị tu hành
Tinh tấn chuyển hóa tâm
Bắc Phong
Thơ phóng tác dựa ý một truyện đạo trên fb Thiền sư Ottamathara.